Mê Truyện
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

Lấy Đại Ca Làm Chồng - Chương 3

  1. Home
  2. All Mangas
  3. Lấy Đại Ca Làm Chồng
  4. Chương 3
Prev
Next
   

Không hiểu câu .

Ánh mắt cuối cùng cũng hướng về phía Quân Trinh.

Và ngay đó, thấy cái mới “ lóc bi thương” … lập tức toe toét nhận tách trà, đùa:

“Cướp bạn trai của mà tí nào ?”

Ánh mắt lạnh như băng của lia sang.

Quân Trinh lập tức ngậm miệng.

Tôi mặt méo xệch, nhận lấy ly sữa từ tay , hỏi:

“Vậy… rốt cuộc là chuyện gì đây?”

Anh còn kịp mở miệng, cái miệng lắm lời đã đáp:

“Trì Diễn Lẫm, em nên cảm ơn đây.”

“Nếu , em còn chịu thừa nhận lòng .”

“Còn trai em nữa, nhờ khích một cái, hai thể thành thật với ?”

Hắn nháy mắt, vẻ mờ ám, chỉ chỉ và :

“Bằng hai thể ngủ quên tới tận giờ ?”

Tôi gượng:

“Nói cách khác… và đã bày mưu hãm hại?”

“Hơn nữa… còn từng ngủ với ?”

Quân Trinh gật đầu chắc nịch:

“Chiêu bẩn thật, nhưng kết quả mà — hai vui vẻ cả .”

Tôi nghiến răng:

“Vậy còn cái lưng đau của thì ?”

Ánh mắt nguy hiểm của lia sang.

Quân Trinh vội sờ mũi, lí nhí:

“Anh… bấm đấy.”

“Tế bào não chết hết ?! Thế mấy vết đỏ thì ?”

“Son môi của chị .”

Thấy sắc mặt ngày càng đen, vội nhặt viên kẹo bàn ném về phía để đổi chủ đề:

“Lục Dật Niên, còn mau cảm ơn ba nuôi của mày !”

Giọng lạnh tanh:

“Cho mày ba giây để chạy. Quá giờ… còn cơ hội .”

Hắn kịp phản ứng, đã bắt đầu đếm: “Ba!”

Tôi lập tức nhào tới, đấm đá một trận:

“Cảm ơn nhé, Quân Trinh đại gia!”

Hắn ôm mặt rên:

“Trì Diễn Lẫm, em vong ân bội nghĩa thế hả?”

“Lục Dật Niên, quản thằng nhỏ nhà !”

“Đệt, đừng đánh mặt! Mặt còn hẹn tối nay mà!”

Vì đánh ?

Vì tối qua dùng thắt lưng đánh đến mông vẫn còn đau đây !

Bày cái âm mưu chết tiệt đó mà thèm với nửa lời!

…

Anh cũng thích .

Tôi với Quân Trinh chẳng gì cả.

Màn kịch sáng nay, hóa là tự biên tự diễn.

Tôi vẫn là “hàng nguyên đai nguyên kiện”.

Không tin nào khiến vui hơn thế.

Có điều, vì đánh quá sung, gương mặt “ân nhân” của đã sưng vù lên.

Khi về, chửi ầm ỹ, “cuỗm” luôn bộ trà mấy trăm vạn của , miệng còn lải nhải:

“Gọi là phí chữa trị!”

10

Từ hôm đó trở , và mặc nhiên trở thành một đôi.

Những vết thương cũng dần lành sự chăm sóc tỉ mỉ của .

Ban đêm, quen thói chui ổ chăn của .

Thấy thở của mỗi lúc một dồn dập vì , đắc ý khẽ hỏi:

“Anh ơi, hôm em qua phòng mượn máy sấy tóc, trong tay đang cầm tấm ảnh của ai ?”

Khóe môi khẽ nhếch, cổ họng bật tiếng trầm thấp.

Anh giữ lấy bàn tay nghịch ngợm của , cố tình treo ngược tim :

“Muốn biết ?”

Tôi sáng rực đôi mắt, vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay :

“Muốn~.”

Anh kẹp lấy ngón tay , cho tiếp tục trêu chọc:

“Nếu là ảnh của khác… em ghen ?”

Tôi bật , nhưng chẳng hề vui vẻ.

Trong lòng ghen đến phát điên, nhưng miệng vẫn nghiến răng chống chế:

“Không, em ghen chứ?”

“Em nhỏ mọn như .”

Ánh mắt tối , thở nóng bỏng phả sát bên tai:

“Thì … chuyện của em chẳng bận tâm như ?”

“Anh cầm ảnh khác để… làm chuyện bậy, em cũng ghen ?”

“Anh vui , A Lẫm.”

“?”

Tôi ngẩng đầu .

Ánh mắt tối sầm , hệt như hôm đó.

“Anh ơi…”

Tôi nuốt nước bọt, lòng run lẩy bẩy, sợ rút thắt lưng .

Vết thương mới lành thôi mà!

Tôi vội vàng hôn một cái lên môi, giống như mèo con làm nũng, nhẹ giọng:

“Anh đừng doạ em.”

“Em sợ.”

Lục Dật Niên nhắm mắt , ôm siết ngực, khàn giọng :

“Xin , mất kiểm soát.”

“Và nữa,” cúi đầu, “khi em gọi ‘ ơi’ bằng đôi mắt trong veo đó… đừng như thế.”

Tôi ngơ ngác: “Vì ?”

“Anh cảm giác… em đang .”

Không khí ngưng .

Tôi hổ chui sâu hơn lòng .

“Ngại hả?”

Tôi cấu một cái bụng , lầm bầm: “Anh im miệng .”

Khi nhiệt mặt tan, khẽ :

“Tấm ảnh đó là em. Không nào khác.”

Bùm. Tim như ai đập mạnh một cái.

Hình ảnh cái đêm hôm đó lập tức ùa về.

Mặt đỏ đến mức như sắp bốc khói.

“Thế… còn đàn ông đưa về hôm đó thì ?”

Bàn tay của bắt đầu nghịch ngợm:

“Trợ lý mới, vốn định rõ với em. em tự phát cáu, còn bảo cút, thấy .”

Nghĩ đến chuyện hôm đó phòng còn kịp gì đã mắng xối xả, thấy chột .

miệng vẫn cứng:

“Anh công tác mà gửi lấy một tin nhắn!”

“Biết em giận cũng dỗ.”

“Lục Dật Niên, cố tình để em ghen đúng ?”

“Anh lắm.”

“Biết em nhỏ tuổi hơn còn thích bắt nạt em.”

Anh xong, khẽ cắn vành tai , giọng khàn khàn trầm thấp, đầy trêu chọc:

“Ừ, hư.”

“Và bây giờ… sắp ngoan .”

11

Sáng hôm , đau lưng, mỏi eo, hai chân như nhũn , chẳng nổi.

Tôi bẹp giường, mặt còn chút hy vọng sống:

“Lục Dật Niên, tiết chế chút !”

“Nếu cứ thế hoài, sớm muộn gì em cũng chết giường mất.”

Anh giúp bôi thuốc, mặc quần áo chỉnh tề, giọng thong thả:

“Yên tâm, thân thể em khỏe, ‘lăn lộn’ bao nhiêu cũng chẳng .”

Rồi liếc một cái, ánh mắt vô cùng ý:

“Hơn nữa, em là chủ động .”

Mặt đỏ bừng, giơ chân đá một phát vai :

“Anh câm miệng !”

Khi bế ngoài, vẫn nhịn mà hôn một cái.

“Các con đang làm gì ?”

Giọng kinh ngạc từ phía vang lên.

Tôi đầu — ánh mắt đụng ngay ánh mắt bố mẹ .

Tôi đau đến mức tự nhảy xuống khỏi vòng tay , nhưng ôm chặt buông.

Tôi rấm rứt, nhỏ giọng thì thầm bên tai :

“Anh ơi, xong đời …”

Tôi còn nghĩ cách nào để giải thích với hai vị phụ , thì đã họ bắt gặp ngay tại trận.

Tôi cảm giác hai đứa sẽ “xé đôi” mất thôi.

Mấy năm nay vờ ngoan ngoãn trong mắt họ, chỉ trong một buổi sáng là đổ sông đổ biển hết.

Họ chắc chắn sẽ nghĩ là kẻ dụ dỗ , là con hồ ly tinh, là kéo con trai họ xuống vực sâu.

Rồi sẽ ném cho một xấp tiền, bảo cút khỏi đời .

Tôi hối hận đến đỏ cả mắt — giá mà khi nãy ngứa miệng hôn một cái…

“Các con đang hôn đấy ?”

Mẹ Lục chỉ tay chúng .

Tôi khan, năng loạn xạ:

“Chân con gãy , tìm thấy nạng, nên mới nhờ bế ngoài.”

Bố Lục lạnh giọng hừ:

“Gãy chân mà còn sức hôn môi ?”

Anh nhướn mày đáp luôn:

“Nếu hôn, mà truyền nước bọt?”

Nói xong, còn lạnh lùng liếc bố một cái: “Bố đừng doạ, em nhát lắm.”

Mẹ Lục: “…”

Bị phản pháo, bố cũng khó chịu, giọng đầy mỉa mai:

“Nó mà nhát ? Nhát kiểu gì mà lên giường với con?”

“Tôi thấy là nó con dụ dỗ hư !”

“Đàn ông từng tuổi mà còn làm mấy chuyện điên rồ thế !”

“Là của con.”

Tôi cúi đầu, dám thêm gì.

Anh tự nhiên nhận hết, nhẹ nhàng xoa đầu , hiệu đừng sợ.

Mẹ hỏi thẳng:

“Vậy hai đứa bây giờ là mối quan hệ gì?”

“Anh em, tình nhân, yêu, bạn giường?”

Lục Dật Niên kéo cổ áo xuống, để lộ dấu hôn chi chít, vô liêm sỉ tuyên bố mặt phụ :

“Anh em nào hôn thế ?”

“Tình nhân nào ôm mặt bố mẹ mà buông?”

“Bạn giường nào dẫn về nhà một đêm?”

“Vậy nên, loại trừ hết — bọn con là yêu.”

Bàn tay bố run lên vì tức.

Ông chỉ mắng thẳng: “Mày đúng là đồ súc sinh!”

Anh đáp trả hề do dự:

“Nếu con là súc sinh… thì bố cũng chẳng khác gì con.”

“Anh, đừng nữa…”

Tôi sợ sẽ làm bố tức đến ngất, hoảng hốt kéo tay .

Anh tưởng sợ, cúi đầu khẽ hôn lên trán .

11

Sắc mặt bố mẹ Lục u ám đến cực điểm.

Tôi thì hổ tự bốc tại chỗ.

Anh bế xuống ghế sofa, rót trà nóng mời hai lớn, bình tĩnh tuyên bố:

“Đã hai bắt gặp , thì con cũng thẳng luôn.”

“Con thích Trì Diễn Lẫm. Đời , con sẽ giữ em thật chặt.”

“Hai chấp nhận quan trọng, chỉ cần em thích con là .”

“Hơn nữa, tất cả tài sản tên con, em đều đã ký tên nhận quyền thừa kế .”

“Bây giờ con chẳng khác nào thằng đàn ông sống nhờ yêu.”

Tôi sửng sốt:

“Em ký lúc nào ?”

Anh ghé sát tai , khẽ thì thầm:

“Tối qua, lúc em nài nỉ , nắm tay em ký .”

Tôi câm nín.

Tài sản của — mấy công ty quyền, chỉ cần lợi nhuận mỗi tháng đã đủ để bình thường sống cả đời hết.

Vậy mà tranh thủ lúc “mất lý trí”, biến thành một… đại gia chính hiệu.

Chỉ để trói bên .

Yêu đến mức… dại khờ.

Điều khiến rung động hơn, là giọng nhỏ nhẹ như oán trách:

“Giờ bộ tài sản đều đặt tay em .”

“Nếu em cần nữa… thì chẳng còn gì cả.”

“Trì Diễn Lẫm, em đối xử với một chút đấy.”

Tôi bàng hoàng cúi đầu, sợ mở miệng sẽ làm khác hoảng vì đến rách miệng.

Mẹ hỏi:

“Không hối hận ?”

“Không.”

Anh đáp như đang trong lễ đường, câu “con đồng ý” đầy trịnh trọng.

Lòng mềm nhũn, như vụng trộm nuốt cả hũ mật ong.

Đột nhiên, mẹ buông một câu báo :

“Thế… con là bên bên ?”

Tôi: “…”

Anh : “…”

Ba : “…”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 3"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Mê Truyện

×

 Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/9fA9Sphgvc

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Metruyen và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

wpDiscuz